Truyện Ba Giai - Tú Xuất: Trả miếng quan huyện

(Radio Xôn Xao) - Trong phần truyện này, Ba Giai sẽ 'dạy dỗ' cho anh quan huyện, cũng là người bạn học thuở xưa một bài học nhớ đời.

Tác giả: Nguyễn Nam Thông - Biên tập: Hoài Xuân - Kĩ thuật: Hoàng Xuân Thành - MC: Hằng Bon, Mạnh Cường, Danh Ngọc

Gửi các bạn: Các bạn thân mến. Về 'Truyện Ba Giai - Tú Xuất', báo Người lao động (nld.com.vn) có viết: "Ba Giai - Tú Xuất đã vượt qua sự đào thải của thời gian không đơn thuần là những truyện cười, giải buồn... mà hơn hết nó là một tác phẩm văn học theo trào lưu hiện thực phê phán xã hội nhiễu nhương ở đô thị đương thời. Nhiều người đã từng nghe đến tên Ba Giai – Tú Xuất hoặc các chuyện kể dân gian do hai nhân vật này tạo ra ít nhất một lần trong đời. Đó là khẳng định của nhiều nhà nghiên cứu trong buổi tọa đàm "Ba Giai - Tú Xuất lưu lạc giữa đời cười" do Tạp chí Kiến thức Gia đình và NXB Hội Nhà văn tổ chức hôm 29-9-2006 tại TPHCM."

Như vậy, các bạn có thể thấy, đây quả thực là một tác phẩm rất đáng đọc, đáng nghe của văn học Việt Nam nói chung và của thể loại truyện cười trào phúng nói riêng đúng không nào? Và, từ những năm 2012, Audio8x đã muốn, và đã làm sách nói về tập truyện kinh điển này. Có điều, từ những năm đó đến tận năm 2021 này, vẫn chưa public ở bất cứ đâu. Nay xin đăng trên radioxonxao cho các bạn cùng thưởng thức.


(Ảnh bìa sách Ba Giai, Tú Xuất. Tác giả: NXB DÂN TRÍ.)

Nội dung truyện: Trả miếng quan huyện

Sau lần chơi xỏ nhà bá hộ Tiếp bằng cái quan tài tối giao thừa, Ba Giai về Thọ Xương, tới làng nọ, đến nhà một người quen giàu có làm nghề gõ đầu trẻ kiếm ăn. Được vài tháng, một người bạn của Ba Giai thi đỗ cử nhân, được bổ làm quan tri huyện huyện này. Ba Giai mừng thầm vì sẽ gặp bạn để trông cậy nhờ vả trong những lúc khó khăn.

Nhưng ông bạn vốn sợ tính nết hay đùa nghịch của Ba Giai, bụng bảo dạ: "Mẹ kiếp, về đây lại gặp thằng "trời đánh không chết" phải coi chừng, không thì bị như lão bá hộ ở Hà Nội thì nguy… Ờ, nhưng được, cao nhân tất hữu cao nhân trị…".

Nghĩ thế, lão ta liền cho lính mời Ba Giai lên huyện đường uống rượu, rồi nhân lúc chén chú chén anh, lên mặt đạo đức hỏi cố nhân:

- Này anh Ba, chỗ anh em tôi hỏi thật, có phải anh đã bí mật tham gia đánh giặc Cai Vàng không?

Ba Giai sửng sốt:

- Làm gì có chuyện đấy, quan bác không biết tôi sao mà hỏi vậy?

Viên tri huyện ôn tồn:

- Bác tha lỗi, làm sao tôi không hiểu bác được, tôi cũng nghĩ rằng bác không bao giờ như vậy cả. Nhưng phải hỏi bác, vì tôi mới nhận được mật lệnh của tỉnh đường cho tầm nã bác. Phải nói để bác biết, kẻo lại trách chỗ anh em không thành thật…

- Thật oan cho tôi lắm bác ạ! Như thế thì làm sao bây giờ?

Viên tri huyện lập tức hiến kế:

- Cứ như tôi thì dĩ nhiên phải che chở cho bác, nhưng bác nên đi xa khỏi huyện này là hơn, vì tỉnh đường có kẻ đã biết hai chúng mình là bạn, họ sẽ không tin lời bẩm báo của tôi.

Ba Giai cảm ơn, cho kế ấy là phải, nên sau khi no say rượu chè, liền từ giã chủ nhà mà khăn gói lên đường. Ba Giai lên Bắc Ninh ở một thời gian, hỏi dò tin tức, biết rõ viên tri huyện Thọ Xương xỏ mình, liền nghĩ ngay cách trả miếng lại.

Vốn biết vợ chồng viên tri huyện cứ tối lại là đem nhau xuống thuyền để hóng gió xem trăng và ngủ luôn tại đó, bữa nọ, Ba Giai trở về huyện lỵ, mặc một bộ quần áo nâu rách vá, chờ lúc vợ chồng quan tri huyện xuống thuyền rồi, liền ra mắt hỏi thăm. Cố nhân lâu ngày gặp cố nhân, vợ chồng quan huyện đang cùng nhau đối ẩm, bất đắc dĩ phải gọi lính hầu đi lấy thêm đũa chén mời Ba Giai nhậu.

Chén chú chén anh, Ba Giai nốc hết ly này đến ly khác, chuyện trò vui vẻ, càng lúc càng nổ như pháo rang. Quan huyện tuy trong lòng bực bội, nhưng bề ngoài vẫn thơn thớt nói cười, còn bà huyện thì tỏ vẻ không bằng lòng hiện rõ trên nét mặt. Ba Giai biết vậy, nghĩ thầm trong bụng: "Mẹ tiên sư mày, mày nghĩ ông nghèo khổ rách rưới, rồi đây ông sẽ cho mày một bài học để mày sáng mắt ra".

Vợ chồng quan huyện tưởng Ba Giai ăn no uống say rồi đi, chẳng dè Ba Giai ăn no lại nằm lăn ra khoang thuyền mà ngủ. Ba Giai ngủ say như chết. Vợ chồng quan huyện muốn bỏ mặt đó để lên tư thất, nhưng không được vì dưới thuyền còn vô số tiền bạc, quần áo và châu báu, toàn là những thứ góp nhặt của nhân dân. Nghĩ thế quan huyện liền đẩy Ba Giai ra khoang ngoài, để khoang trong hai vợ chồng ngả lưng.

Ba Giai tuy mắt nhắm nghiền nhưng hai tai vẫn lắng nghe từng cử chỉ một của vợ chồng quan huyện. Chuyện không có gì đáng tiếc xảy ra cả. Lúc đầu trống canh năm, Ba Giai đã thấy bà huyện trở mình nằm về phía khoang giáp cạnh chỗ mình nằm, liền nhổm dậy, khẽ lấy gầu tát nước, múc đổ lên khoang, ngay chỗ mình nằm rồi kêu lên ầm ĩ:

- Ối giời đất ơi! Sao bà lớn đái cả vào người tôi thế này!

Vợ chồng quan huyện giật mình, cả hai người nhổm dậy. Ba Giai vừa kể lại vừa la hét:

- Không cho tôi nghỉ thì đuổi tôi đi, chứ nỡ nào đái cả vào người tôi thế này? Giời đất ơi! Khổ ơi là khổ! Thân tôi chỉ còn một bộ quần áo….

Tiếng Ba Giai la hét làm náo động cả phố phường, người ta tưởng có chuyện gì quan trọng đổ xô ra, lính tráng áp lại. Vợ chồng quan huyện xấu hổ quá, ông chồng nhận thấy trong khoang và quần áo vợ mình cũng ướt mèm, tưởng là vợ sơ ý ngủ quên đái dầm thật nên cố năn nỉ Ba Giai:

- Thôi bác ơi, tôi lạy bác, chuyện gì đâu còn có đó. Xin lỗi bác, nhà tôi sơ ý quá, chứ không phải chủ tâm.

- Sơ ý? Bà lớn gì mà đái dầm vô ý vô tứ quá thế này.

- Thôi mà, tôi đã van lạy bác, bác nể vì tôi chút…

Nói rồi quan huyện hối thúc bà huyện phải lấy bộ quần áo lụa mới may của mình đưa cho Ba Giai.

- Thôi bác thay ra đi, để tôi bảo nó giặt thường bác.

Ba Giai cầm bộ quần áo, đứng ngay mũi thuyền cởi truồng ra rồi thay, chẳng kiêng nể gì cả. Thay xong Ba Giai vứt bộ quần áo ướt của mình vào khoang, giận dữ nói:

- Đấy giặt đi, làm sao cho mau khô, để tôi còn mặc đi chỗ khác.

Quan huyện thấy Ba Giai còn muốn ở lại thuyền nữa, khó chịu quá, liền lấy ra ba chục quan tiền đưa cho bạn:

- Trời sáng rồi, bác cầm chút ít lên nhà hàng nhậu đi cho ấm bụng, rồi trưa đến, quần áo khô, tôi bảo lính đem ra cho bác thay.

Ba Giai cầm tiền, xúng xính bước lên bờ với bộ quần áo mới tinh, rồi đi luôn sau một chầu no say ở quán.

Sáng hôm đó, câu chuyện bà huyện đái dầm được loan đi khắp phố. Trong quán ngoài hàng, chỗ nào cũng xôn xao bàn tán. Bà huyện vừa bị chồng mắng vừa xấu hổ quá, không dám ở lại với chồng, phải cuốn gói về quê. Sau đó, quan huyện cũng làm đơn xin chuyển đi huyện khác.

== *** ==

Các bạn thân mến. Các bạn đang nghe radio truyện của Radio Xôn Xao, một sản phẩm của Audio8x. Audio8x là nhóm sản xuất radio được thành lập từ những năm 2010. Nhóm đã quy tụ được những bạn trẻ rất năng động và yêu radio từ nhiều trường Đại học trên khắp các miền của Tổ quốc. Chúng tôi đã cố gắng sản xuất ra những số radio hay, có ý nghĩa để đưa đến với các bạn với hy vọng mang lại nhiều năng lượng tích cực cho cuộc sống.

Các bạn thân mến, những số radio đăng trên website radioxonxao.com đều do chính chúng tôi sản xuất và cung cấp miễn phí cho người nghe. Bất cứ nơi nào đăng lại đều phải có ý kiến cho phép của Radio Xôn Xao.

Chúng tôi cũng tự hào giới thiệu những thành viên làm nên một audio8x từng rất tuyệt vời tại trang 'Radio Xôn Xao's Members'. Các bạn có thể tìm hiểu các thành viên tại đó nhé.

Chúc các bạn vui.

Đăng nhận xét

Mới hơn Cũ hơn